Cảm giác trở thành con mồi của đám Clicker trong bóng đêm, chạy trốn những nanh vuốt khát máu từ Hunter, bị vây hãm bởi hàm trăm Zombie và đối đầu với những con quái vật hung tợn, khát máu và bắn hoài không chết như Tyrant…đó chính xác là những cảm giác không thể nào quên đối với game thủ. Nó có thể thót tim, có thể kinh dị nhưng sâu trong nó luôn là một cảm giác hưng phấn đúng không nào? Nhưng đó chỉ là game mà thôi, nếu đến một ngày, khi bạn thật sự rơi vào tình huống ấy ngoài đời thật, thì liệu sự hưng phấn đó còn có thể tồn tại? Bạn nghĩ là Mọt tui đang hù dọa? À không, vì trong rất nhiều suy nghĩ của Mọt Game về Resident Evil, điều đó hoàn toàn có thể xảy ra đấy. Và giờ thì hãy lắng nghe những suy nghĩ quái đản của Mọt Tui về tựa game này nhé.
Licker là quái vật nguy hiểm có khả năng tồn tại ngoài đời thật nhất ?
Đã nói về dòng game Resident Evil nói chung hay là series phim Resident Evil CGI nói riêng, thì chắc chắn chúng ta không thể không nhắc đến đám quái vật lưỡi dài Licker, vốn được hình thành từ những người bị nhiễm T-virus. Về cơ bản sau khi nhiễm bệnh người bình thường sẽ biến thành xác sống và di chuyển một cách từ tốn khắp mọi nơi. Loại zombie này vừa chậm vừa yếu, dù rằng sau đó qua các phần có được cải tiến tốc độ đôi chút song nếu không có số lượng cực đông bao vây thì cũng không quá khó cho những kẻ sinh tồn xử lý.
Về lý thuyết nếu sống đủ lâu để T-virus đột biến, đám xác sống sẽ phát triển thành một loài mới là Crimson Head. Các con Crimson Head có làn da đỏ ửng, với sức khỏe cùng tốc độ nhanh hơn hẳn zombie thông thường. Nếu các Crimson Head còn có thể trụ lại lâu hơn nữa thì chúng sẽ biến thành các Licker, lúc này thì bọn chúng sẽ gần như bị lột đi bộ da, chiếc lưỡi phát triển dài ra ngoài như vũ khí và bộ não thì tách rời khỏi xương sọ. Licker bị mù, bù lại nó có thính giác cực nhạy cũng như khả năng leo trèo và tốc độ kinh khủng.
Tuy nhiên do việc chờ một lượng lớn zombie có đủ thời gian để đột biến hiếm gặp là điều không khả thi, nên chỉ có rất ít Crimson Head ra đời một cách ngẫu nhiên. Ban đầu Umbrella cũng nghiên cứu chúng nhưng nhận ra không có tiềm năng và đã chuyển hẳn sang hướng Hunter. Đó là kết hợp tế bào bò sát (ếch, thằn lằn…) vào trứng đã được thụ tinh của con người, sau đó cấy T-virus vào. Thành quả của nó sẽ là một con bò sát khổng lồ đứng được trên 2 chân, với cấu tạo khá giống con người đi cùng các móng vuốt sắc nhọn để săn đuổi mục tiêu. Các Hunter này sau đó được sản xuất hàng loạt và xuất hiện dày đặc qua tất cả các seri Resident Evil.
Tuy nhiên, áp dụng với các yếu tố di truyền ngoài cuộc sống thật, việc tạo ra các hunter gần như là không thể vì bộ gen của người và động vật bò sát là khác nhau. Thay vào đó việc tạo ra một Licker vốn từ đầu là một cơ thể người hoàn chỉnh xem ra là một yếu tố khả thi hơn rất nhiều. Hãy phân tích cơ thể của lũ quái vật này Đầu tiên những bó cơ của chúng sẽ phát triển một cách bất thường sau khi chuyển hóa từ Crimson Head sang Licker, tứ chi thì bắt đầu to ra và mọc thêm bộ móng vuốt nhọn hoắt, cộng với khả năng bám dính được trên tất cả các bề mặt.
Điều này đã giúp chúng có thể linh hoạt di chuyển trong lúc săn mồi, cũng như có thể nhanh chóng tránh né những đòn tấn công của kẻ địch, trong trường hợp này đó chính là con người. Không chỉ riêng cơ bắp, hình thể của Licker cũng dần biến đổi để cho phù hợp với các đặc tính đột biến còn lại của chúng. Tuy đã mất đi khả năng nhìn nhưng bù lại thính giác của chúng rất tốt, nói cách khác chúng rất nhạy bén với các loại âm thanh, đây là một lợi thế khi chúng chiến đấu trong môi trường bóng tối.
Và nếu như các bạn để ý thì những đặc tính về cơ thể của Licker nãy giờ đều rất dễ dàng trở thành sự thật nếu như con người ở trong những hoàn cảnh đặc biệt. Ví dụ như người thường xuyên leo trèo thì bắp tay bắp chân sẽ to và linh hoạt hơn, mắt khi mù thì các bộ phận khác như thính giác hay khứu giác sẽ trở nên nhạy bén hơn…. Vậy thì rõ ràng nếu những sự phát triển đó được thúc đẩy, đồng thời lấy mất đi sự giao tiếp xã hội hay nhân tính bằng cách giam giữ và nuôi nhốt vật thí nghiệm trong môi trường hoang dã, chúng ta sẽ có một Licker phiên bản ngoài đời thật. Trong lịch sử loài người từng ghi nhận không ít trường hợp con người được động vật nuôi từ nhỏ cũng hình thành tập quán và một số chi tiết cơ thể đặc biệt, Qua đó ta thấy rằng việc tạo ra Licker xem chừng còn khả thi hơn cả việc tạo ra lũ zombie chậm chạp
Trong những tựa game Resident Evil, đặc biệt nhất là trong hai phần remake của Resident Evil 2 và Resident Evil 3, có hai cách để game thủ có thể dùng để đối phó với đám Licker. Một là dùng vũ khí có hoả lực mạnh (có thể là dùng cheat, mod hoặc tự mình tìm được trong quá trình chơi) và cách còn lại là hạn chế gây tiếng ồn rồi tìm cách lẻn qua trong lúc chúng không để ý. Bởi chỉ cần vô tình bắn 1 phát súng lục hoặc là gây một tiếng động nhẹ thôi là chúng sẽ bay thẳng vào mặt người chơi và giết chết nhân vật của họ trong tích tắc.
Độ nguy hiểm của đám quái vật gớm ghiếc Licker còn được thể hiện rõ hơn khi chúng xuất hiện trong phần phim CGI Resident Evil: Damnation. Trong phim, dưới sự kiểm soát của những cá nhân nhiễm Plaga như Ivan Judanovich và Buddy, đám Licker phiên bản β (Beta) – vốn là Licker nhưng đã bị tiêm thêm virus Progenitor, này không chỉ trở thành những cỗ máy chém giết mà còn là những lá chắn vô cùng hữu hiệu. Chúng dễ dàng xử lý cả một đội quân được khí giới tận răng chỉ trong vòng vài phút và khi gặp nguy hiểm, chúng không ngại hy sinh thân minh để bảo vệ vật chủ cũng như tuyệt đối trung thành. Nếu là ngoài đời thật, bạn có thể mong gì hơn ở một thứ vũ khí nào?
Đối với các fan hâm mộ của dòng game kinh dị, rất dễ để phán bác rằng trong game không thiếu những quái vật mạnh hơn Licker mà các Tyrant là một ví dụ rất điển hình. Đồng ý là Tyrant sẽ có nhiều điểm ưu việt hơn Licker: siêu cơ bắp, siêu phục hồi, khả năng đột biến tế bào và lớp da chống gần như mọi loại đạn phổ thông nhưng như tui đã nói: Licker vẫn là loài duy nhất có thể tạo ra ngoài đời thật vì ngay cả trong game, Tyrant cũng được biết đến với tỉ lệ xuất hiện khá nghèo nàn khi tỉ lệ thành công chỉ là 1 trên 10 triệu vật chủ. Bạn còn nhớ làm thế nào để tạo ra một con Tyrant hay không? Đó là cấy T-virus trực tiếp vào con người và thử làm bài toán 1/10.000.000 thì bạn có thể thấy phải hao tốn bao nhiêu vật thí nghiệm mới có một con Tyrant để mang ra chiến trường?
Nhìn chung sự kinh khủng của Licker đã nhận được sự tán dương không chỉ riêng từ Mọt mà còn rất nhiều game thủ trên thế giới. Hãy xem người ta nói gì về con quái vật này: Theo trang tin tức Metro, Licker trông giống như đám Aliens trong loạt game Metroid, thậm chí còn khiến họ nhớ đến sự hãi hùng mà giống loài Xenomorph đã mang lại trong Alien: Isolation. Với GameSpot, con người nếu muốn đánh tay đôi với loại quái vật này mà không dùng bất cứ vũ khí nào thì ít nhất võ công của họ cũng phải thuộc dạng bá đạo như Akuma trong Street Fighter còn không thì cứ mơ đi. Destructoid thì đồng ý rằng Licker là một trong những tạo vật kinh khủng nhất mà con người từng nghiên cứu ra trong khi GameRant cũng ca ngợi màn hù dọa mà Licker thực hiện trong bản Resident Evil 2 Remake xứng đáng đạt điểm 10 với những giọt nước dãi dày đặc rơi xuống từ trần nhà và trở thành tiền đề thuyết phục cho màn đấu trí đấu dũng kinh điển trong sở cảnh sát của thành phố Raccoon.
Thế nên Mọt tui nghĩ anh em game thủ chúng ta nên cảm thấy vui và biết ơn Capcom vì đã không cho chúng quá nhiều đất diễn trong game cũng như cảm ơn thượng đế không cho chúng tồn tại ngoài đời thật. Thử tưởng tượng điều gì nếu chúng ta gặp một đám Licker lúc nhúc, mỗi con đều có khả năng giết người trong tích tắc ngay khi chúng ta gây ra tiếng động. Dù có là trang bị súng tận răng thì lời khuyên của Mọt vẫn là âm thầm bỏ trốn.
Vũ khí sinh học là điều hoàn hảo cho chiến tranh
Tại sao zombie lại được nhiều người (bao gồm cả Mọt tui) xem là thứ vũ khí sinh học vô cùng hiệu quả – ít nhất là về mặt kinh tế trong chiến tranh? Tất nhiên, Mọt tui không chỉ nói riêng về đám thây ma của thương hiệu Resident Evil (cả series game lẫn loạt phim CGI), mà sẽ bao gồm hầu hết các loại xác sống được xuất hiện trong các bộ tài liệu và phim ảnh trên toàn thế giới. Và bạn nghĩ chúng khó có thể xảy ra. Cùng phân tích thử nhé!
Theo lý thuyết cơ bản nhất, zombie, thây ma hay xác sống được tạo ra khi con người bị nhiễm phải một chủng virus hay ký sinh trùng nào đó. Khi nạn nhân bị nhiễm bệnh, virus/ký sinh trùng sẽ tấn công hệ thần kinh của vật chủ và kiểm soát mọi hoạt động của não bộ. Theo ý nghĩa nào đó, việc này khá giống với những căn bệnh ngoài đời thật liên quan đến virus và ký sinh trùng như bệnh dại, giun Guinea hay nấm Cordyceps.
Trước kia đã có rất nhiều ý kiến lo ngại rằng bệnh dại có khả năng biến thành một đại dịch zombie. Căn bản vì biểu hiện của căn bệnh này rất khớp với cách lây lan của các zombie được mô tả trong game và phim. Bệnh lây qua các vết cào, cắn khiến dịch cơ thể của nguồn bệnh tiếp xúc với mô mềm khiến vi khuẩn được lan truyền. Người bệnh sẽ dần hóa điên và cuối cùng là mất hết ý thức trở nên hung bạo, tấn công những ai ở gần. Có thể nói bệnh dại trùng khớp với zombie đến 90% và có thể chắc chắn rằng nó chính là nguồn cảm hứng chính để sáng tác ra triệu chứng cũng như cơ chế lây nhiễm của zombie.
Tuy nhiên bệnh dại lại khó có thể trở thành một đại dịch kiểu zombie vì hai nguyên nhân: Một là bệnh không thể lây từ người qua người và 2 là người bệnh sẽ chết trong thời gian rất ngắn nếu không điều trị, thường là khoảng 2 tuần. Rất may là đến thế kỉ 19, Louis Pasteur đã có tìm ra vắc xin cũng như thuốc điều trị. Đó là với virus còn ký sinh trùng thì sao? Thực tế con người là một sinh vật có chỉ số thông minh vượt trội so với các loài khác trên hành tinh này (còn ngoài hành tinh thì chưa chắc), vì vậy khó có chuyện con người sẽ bị điều khiển hoàn toàn bởi một sinh vật khác có nguồn gốc trái đất như trong phim. Tuy nhiên ở ngoài đời thật, các loài kí sinh vẫn có cách để vật chủ phải thực hiện ý đồ của chúng.
Ví dụ như bệnh giun Guinea. Vào thời kỳ sinh sản, con giun Guinea cái sẽ thò đuôi ra ngoài cơ thể người bệnh bằng cách tạo 1 bọng nước nhỏ ở gần bàn chân và khi bọng nước vỡ sẽ lộ cái đuôi ra ngoài, đồng thời sẽ tiết ra một hoạt chất khiến nạn nhân cảm thấy cực kỳ đau đớn và khó chịu vì cảm giác bỏng rát nơi vết thương. Các nạn nhân sẽ ngay lập tức đem vết thương để rửa hoặc ngâm nước để làm dịu và điều này vô tình giúp con giun kia phát tán trứng xuống vùng nước để chờ đợi cơ hội phát triển vòng đời mới.
Khi nãy tôi có nhắc về nấm Cordyceps đúng không? Nó chính là nguồn cảm hứng cho căn bệnh trong The Last of Us. Theo kết quả tra cứu từ Google, Cordyceps là một chi nấm với hơn 400 loài khác nhau, chúng có đặc điểm là ký sinh trên các loài côn trùng. Cơ chế lây nhiễm của Cordyceps là bào tử phát tán trong không khí, khi con côn trùng nhiễm phải, bào tử nấm sẽ chui vào trong lớp vỏ giáp vào cơ thể con vật, từ đó nó tiết ra các chất làm vật chủ thay đổi.
Con côn trùng xấu số sẽ có nhiều biểu hiện và hành động khác lạ, sau khi bào tử nấm phát triển đến giai đoạn nảy mầm nó sẽ điều khiển vật chủ bò ra nơi thông thoáng rồi gục chết. Ngọn nấm sẽ lấy chất dinh dưỡng từ xác con côn trùng để nảy mầm và đâm xuyên từ bên trong cơ thể vật chủ ra ngoài, vươn lên cao. Đến khi chín muồi nó sẽ bục ra thả hàng loạt bào tử li ti vào không khí. Với cách lây nhiễm qua không khí, loài nấm này có thể quét sạch cả một tổ kiến đông đúc nếu gặp điều kiện thuận lợi. Đặc biệt với sự đa dạng chủng loài, một loài nấm Cordyceps sẽ tấn công một loài côn trùng khác nhau như một loại vũ khí sinh học thiết kế riêng vậy. Qua 3 căn bệnh nói trên, có thể thấy việc lan truyền một loài ký sinh, virus hay nấm gây ra thảm họa cho con người trong tương lai là hoàn toàn có thể chứ không chỉ trong phim ảnh hay game.
Ngoài các yếu tố minh chứng cho sự khả thi về dịch bệnh mà Mọt vừa kể trên. Vũ khí sinh học còn rất nhiều điểm ưu việt hơn các loại vũ khí cơ học hay hóa học. Thứ nhất là về chi phí. Không thể nói chính xác về việc nghiên cứu loại vũ khí nào là tốn kém hơn, xong có thể chắc chắn một điều là với hai loại vũ khí cơ học và hóa học, luôn đòi hỏi một khoản tiền rất lớn vào việc sản xuất, bảo quản, duy trì cũng như sử dụng. Đó là chưa kể đến việc khắc phục hậu quả của chúng sau chiến tranh.
Ví dụ điển hình nhất cho vấn đề này là bom nguyên tử và chất độc màu da cam khi tác hại của chúng tới thời điểm hiện tại là vô cùng lớn khiến Mỹ và các công ty dược phẩm tốn kém không ít để khắc phục hậu quả. Ngược lại, vũ khí sinh học lại có cơ chế sinh sản và lây lan cực nhanh, chúng ít ảnh hưởng tới môi trường sống và không quá khó khăn cho việc khắc phục hậu quả.
Hãy thử tưởng tượng mà xem sẽ đáng sợ như thế nào nếu vào một ngày đẹp trời nào đó, anh em ngủ dậy mở cửa sổ ra định sẽ đón những tia nắng ấm áp vào nhà nhưng thấy ngoài đường la liệt người chết và tiếng hét của những người còn sống đang bị truy sát bởi đám quái vật Resident Evil, chẳng hạn như Zombie, Licker, Tyrant, Mr. X, Nemesis, …chắc chắn sẽ không có nhiều người đủ bình tĩnh mà sống sốt trong vòng 1 nốt nhạc như trong game đâu.
Hiệu ứng đám đông bị lợi dụng bởi thù hận mù quáng
Xuyên suốt câu chuyện của Resident Evil là rất nhiều những cuộc báo thù: Ta có Glen Arias trong phần phim CGI Resident Evil: Vendetta, có Buddy trong Resident Evil: Damnation nhưng đáng thương nhất có lẽ là anh chàng Curtis Miller trong phần phim đầu tiên, Resident Evil: Degeneration. Anh đã mất vợ và con trong bi kịch xảy ra tại thành phố Racoon. Vì thù hận mà anh quyết tâm phanh phui toàn bộ sự thật và buộc những kẻ gây ra tội ác phải trả giá. Tuy nhiên thay vì đấu tranh cho công lý theo đúng trình tự pháp luật, anh lại muốn công bố sự thật theo những cách vô cùng cực đoan.
Câu chuyện bắt đầu khi tập đoàn Dược phẩm Umbrella chính thức phá sản sau khi thua cuộc trước vụ kiện pháp lý phức tạp tại Mỹ, không những thế chúng còn phải chịu trách nhiệm bồi thường thiệt hại cho người thân và gia đình của tất cả các nạn nhân trong sự kiện kinh hoàng ở thành phố Raccoon vào năm 1998. Sau đó một thời gian, Dược phẩm WilPharma chính thức được thành lập nhằm nghiên cứu tạo ra vaccine để cứu chữa những nạn nhân hiện đang bị nhiễm T-virus trên toàn thế giới và chính Curtis là một trong số những nhà khoa học làm việc tại đó. Tuy nhiên thời điểm đó người đàn ông này lại muốn lợi dụng WilPharma để công bố những thông tin mình mong muốn cho chính phủ nên bị sa thải.
Chìm sâu trong thù hận, Curtis trở thành con cờ trong tay Frededric, lợi dụng tổ chức Terrasave để kích động thù hận của đám đông. Không may cho WilPharma ở thời điểm đó, mọi người vẫn còn đang bị ám ảnh trước những gì mà Umbrella gây ra nên ngay lập tức, công ty bị truyền thông tấn công, không những thế mà những người hỗ trợ cho tập đoàn cũng phải chịu sự chỉ trích của dư luận. Không dừng lại ở kích động biểu tình, Curtis thậm chí còn lợi dụng chính các thành viên cùng chí hướng để gây ra một vụ tấn công sinh học nhằm vào sân bay, cướp đi mạng sống rất nhiều người vô tội. Từ thời điểm đó Mọt Tui tự hỏi, Curtis giờ đây có khác gì một con quái vật giống như Umbrella, đám người mà anh ta căm thù, vì tham vọng bản thân mà bất chấp tất cả. Ngay từ thời điểm anh có suy nghĩ lợi dụng sinh mạng người khác, anh không còn tư cách báo thù cho vợ con mình.
Và như chúng ta đã biết nếu theo dõi bộ phim CGI Resident Evil: Degeneration, sự thật ngược lại hoàn toàn với những gì mà Terrasave cáo buộc. WilPharma thật sự đang nghiên cứu ra vắc-xin và nếu không bị cản trở bởi những kẻ quá khích, có lẽ nhân loại đã thoát khỏi cơn ác mộng zombie sớm hơn. Đó là cái giá mà đám đông mê muội phải trả cho sự thù hận một cách vội vàng của mình, dù họ cũng là nạn nhân của giới truyền thông. Còn về phía Curtis, anh trở thành quái vật theo đúng nghĩa đen dưới tác dụng của G-Virus và đền tội dưới phát súng của Leon.
Nhưng đó chỉ là những gì xảy ra trong phim, mọi thứ gọn gàng và nhanh chóng. Nhưng còn ở thế giới thật thì sao? Một sự vội vàng nhỏ, một hành động mù quáng nhất thời đều có thể phải trả một cái giá rất đắt, đắt hơn trong phim rất rất nhiều. Hãy lấy đại dịch Covid làm ví dụ. Ở thời điểm bắt đầu bùng phát, chính người dân Mỹ đã phản đối rất quyết liệt khuyến cáo đeo khẩu trang của nhà chức trách, họ cho rằng bản thân bị áp bức. Họ lập luận rằng nếu không được quyền thở theo ý muốn thì còn gì là tự do, thậm chí họ còn tụ tập tổ chức tiệc tùng, biểu tình để phản đối chính phủ.
Và không có gì ngạc nhiên khi Mỹ đã đứng đầu thế giới về số người chết do Covid với con số lên đến 619,595 nghìn người, có lúc gần như vỡ trận hoàn toàn. Và điều nực cười là rất nhiều kẻ ban đầu xem thường dịch bệnh đã quay sang đổ lỗi cho những người châu Á trên đất Mỹ, dẫn đến hàng loạt vụ bạo lực nhắm vào toàn bộ cộng đồng này. Hay như tại Ấn Độ, vì sự cuồng tín của bản thân mà các cuộc hành hương liên tiếp diễn ra và giờ thì Ấn Độ chỉ xếp sau Mỹ với gần 400 ngàn người chết. Rõ ràng nếu chỉ nhìn về số người chết, hậu quả ngoài đời thực cũng khủng khiếp không kém gì những bộ phim về dịch bệnh mà chúng ta từng xem.
Nhìn chung thì đó là những bài học và giả thuyết mà Mọt tui đã đúc kết được sau khi “cày” cả game lẫn phim Resident Evil. Tất nhiên là vẫn còn rất nhiều thứ khác mà chúng ta sẽ cần phải nói đến nhưng do thời lượng có hạn nên Mọt tui sẽ tạm thời “sì tốp” tại đây. Thế còn các anh em game thủ của Mọt Game thì sao? Hãy chia sẻ những nhận định cá nhân và giả thuyết của bạn ở phần comment!