Huyền thoại về Galio khởi nguồn từ những tàn tích của Chiến Tranh Cổ Ngữ, khi vô số những người tị nạn trốn chạy khỏi quyền năng hủy diệt của ma thuật.
Ở một nơi phía tây Valoran, đoàn người trốn chạy bị truy đuổi bởi một đám pháp sư hắc ám tàn ác—kiệt sức vì nhiều ngày liên tục lẩn trốn, những người tị nạn ẩn náu dưới bóng một tán rừng hóa thạch cổ đại, và tại nơi đây, đột nhiên những kẻ truy đuổi phát hiện ra rằng ma thuật của họ không hề có tác dụng.
Dường như những tán cây hóa thạch là những tấm khiên chắn ma thuật tự nhiên, và bất kì pháp thuật nào sử dụng lên chúng đều đơn giản là trở nên thất bại. Không còn vô vọng nữa, đoàn người tị nạn quay mũi kiếm của họ vào đám pháp sư hắc ám và đuổi họ khỏi vùng đất đó.
Một số người cho rằng nơi thánh địa đó là một món quà từ thần linh, những người khác nghĩ rằng nó là một phần thưởng xứng đáng cho chuyến hành trình khủng khiếp của họ, nhưng tất cả đều đồng ý rằng đó sẽ là quê hương mới của họ.
Nhiều năm trôi qua, những người định cư bắt đầu biết chế tạo những công cụ phòng hộ từ khu rừng được phù phép. Rốt cuộc, họ phát hiện ra rằng nó có thể được trộn với tàn tro và đá vôi để tạo nên kháng ma thạch—thứ vật liệu có khả năng kháng ma thuật cực mạnh. Đó là nền tảng cho một nền văn minh mới, bên trong những bức tường thành của vương quốc Demacia.
Trong nhiều năm, những tấm khiên chắn kháng ma thạch là tất cả những gì người Demacia cần để cảm thấy an toàn khỏi mối hiểm họa ma thuật từ bên trong biên giới của quê hương. Trong dịp hiếm hoi, khi cần giải quyết những xung đột bên ngoài, quân đội của họ đều chứng tỏ được sự dũng mãnh và đáng sợ của mình… nhưng khi đối thủ triển khai ma thuật, những đoàn quân viễn chinh của Demacia gần như không thể chống trả. Họ cần phải đưa tấm khiên chắn ma thuật của họ ra chiến trận, bằng một cách nào đó.
Nhà điêu khắc Durand đã được giao nhiệm vụ thiết kế một bức tường kháng ma thạch cho quân đội, và hai năm sau ông đã vén màn cho tuyệt tác của mình. Dù chẳng phải là thứ mà nhiều người đã mong chờ, bức tượng vệ thần có cánh Galio đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc chiến vệ quốc, và cũng là biểu tượng của Demacia trên khắp vùng Valoran.
Dùng một hệ thống ròng rọc, búa thép và vô số trâu bò, họ kéo bức tượng đá khổng lồ ra chiến trận. Và những kẻ xâm lăng chỉ biết sững sờ trước bóng đen khổng lồ bao phủ lên họ—vị vệ thần “ăn ma thuật” tượng trưng cho cả một vương quốc, và là nỗi kinh hoàng của những kẻ dám chống đối.
Dù vậy, chẳng ai có thể mường tượng được khi bức tượng hấp thụ quá nhiều năng lượng bất ổn, điều gì sẽ xảy đến…
Demacia đang sa lầy trong một trận chiến với lực lượng đối địch nơi Núi Nanh Lục. Một hội pháp sư chiến trận tinh nhuệ, được biết đến với cái tên Nắm Đấm Bí Thuật, oanh tạc lực lượng của Demacia bằng những tia sét năng lượng thần bí trong suốt mười ba ngày. Những kẻ may mắn sống sót với sĩ khí giờ đã tiêu tan, rút về chỗ Galio. Trong thời khắc tinh thần của họ đang sụt giảm hơn bao giờ hết, một tiếng động chậm chạp mà vang trời vọng lên nơi thung lũng, như thể hai ngọn núi đang nghiến nhau. Khi bóng đen khổng lồ bao phủ lên họ, những người lính Demacia đều đã sẵn sàng cho thời khắc tận cùng của mình.
Một tiếng gầm vang vọng từ phía trên. Trong sự kinh ngạc của quân Demacia, tiếng động đó phát ra từ vị vệ thần khổng lồ phía sau lưng họ—Galio đang tự thân di chuyển, nói chuyện. Bằng một cách nào đó, thứ năng lượng khủng khiếp đã hấp thụ đã cho ông ta sự sống. Ông bước lên phía trước những người lính Demacia, che chở cho họ hết đòn này đến đòn khác, hấp thụ những tia sét ma thuật vào trong tấm thân hộ pháp, sắt đá của mình.
Và rồi Galio xoay mình, lao vút về phía sườn núi, nghiền nát từng tên Nắm Đấm Bí Thuật vào sỏi đá khô cằn.
Những người lính Demacia mừng rỡ. Họ muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với vị vệ thần kháng ma thạch đã cứu mạng họ… nhưng cũng nhanh chóng như khi sống dậy, người hộ pháp đáng sợ của họ đã trở về chỗ bệ đỡ, đứng lặng yên tự lúc nào. Trở về Đại Đô, câu chuyện kì dị này được kể lại những kẻ may mắn sống sót sau Trận Nanh Lục, nhưng chỉ được đáp lại bằng sự lặng thinh. Ngày hôm đó đã trở thành một huyền thoại—có lẽ là một câu chuyện cổ tích hoang đường để khích lệ mọi người trong những thời khắc khó khăn
Dĩ nhiên, chẳng ai có thể tin được rằng vị thần khổng lồ vẫn đang tiếp tục dõi theo những sự vật đang diễn ra quanh ông. Ngay cả khi bất động, Galio vẫn giữ được ý thức, khao khát trải nghiệm cảm giác của chiến trận một lần nữa.
Ông ngắm nhìn những kẻ phàm nhân qua lại dưới chân mình, dâng đồ cúng lễ hết năm này đến năm khác. Ông chẳng thể hiểu vì sao rồi từng người một lại biến mất khi thời gian trôi qua. Galio tự hỏi họ đã đi đâu. Có lẽ họ được đưa đi sửa chữa chăng, cũng như ông sau mỗi lần quay trở về từ chiến trận?
Rồi nhiều năm nữa trôi qua, Galio nhận ra câu trả lời tàn khốc cho thắc mắc của mình—không như ông, những người Demacia không thể được sơn lại, và những tổn thương của họ hề dễ dàng để sửa chữa. Nhân loại là những sinh vật mỏng manh, phù du, và ông hiểu rằng họ cần sự bảo vệ của mình đến nhường nào. Chiến đấu là khát khao của ông, nhưng giờ đây, những con người này mới là mục đích của ông.
Dù vậy, Galio chỉ được triệu ra chiến trận vài lần trong suốt nhiều thế kỷ. Demacia đã bắt đầu chú trọng đến những việc bên trong hơn, cùng với đó là sự suy giảm của ma thuật trên thế giới so với trước đây, và cũng vì thế nên vị vệ thần khổng lồ vẫn cứ đứng yên đó, quan sát thế giới qua bức màn u tối nơi giấc mộng tỉnh thức của mình. Niềm hy vọng lớn nhất của bức tượng là một ngày ông sẽ nhận được nguồn năng lượng ma thuật mạnh đến nỗi ông sẽ không cần phải chìm vào giấc ngủ nữa.
Chỉ khi đó, Galio mới có thể hoàn toàn theo đuổi sứ mệnh của mình: đứng lên và chiến đấu như một người bảo hộ của Demacia, ngày đó và mãi mãi về sau.
>>> Riot Games đưa ra phương án gia tăng sự công bằng trong đấu xếp hạng LMHT